Số hưởng chén được em rau sạch còn trinh anh chàng sướng tê, như lúc còn nhỏ, quan tâm chuyện của bản thân mình đi!” Phương Nhan thè lưỡi. “Em nào có, chỉ nghĩ là người con gái này nhìn có điểm quen mắt, hình như là gặp qua ở nơi nào rồi…” Nàng vừa nói, vừa nghiêng đầu cố suy nghĩ. Đã từng gặp ở nơi nào? Nhất định là có gặp qua, nhưng… chính là không nghĩ ra được. Thấy cô như vậy, tay Tả Lăng Thần nhẹ nhàng vuốt vuốt mái tóc cô, nhẹ giọng nói: “Được rồi, Số hưởng chén được em rau sạch thơm ngon thanh niên nện cả đêm không nghĩ được thì đừng suy nghĩ nữa, anh đỡ em quay về phòng bệnh, một lúc nữa bác sĩ sẽ thay thuốc