Rủ rê em nữ sinh hành sự chuyện ấy, hẳn, hai đứa vui vẻ đi sắp cơm… Thế là Quỳnh có thêm một người anh, và chính anh Tuấn sau này là người hỗ trợ Quỳnh nhiều nhất trong con đường nam tiến.Anh Long đến trường tìm Quỳnh không thấy, ra viện cũng không thấy luôn, nên khi Quỳnh về thấy anh đang ngồi buồn buồn trước cổng. Anh thấy Quỳnh ánh mắt anh thoáng vui lên, Dụ dỗ em nữ sinh hành sự việc người lớn định hỏi gì anh lại thôi anh thở dài bảo: – Anh định đến gặp em, nhưng gặp rồi lại thấy không xứng… anh về đây! – Anh đã đến rồi thì vào nhà đi! Quỳnh mở của cho anh dắt xe vào